Đã hơn bảy tỷ người. Và bảy tỷ người đó có thể ăn tất cả mọi thứ. Từ những sinh vật đơn bào đến chính đồng loại của mình. Từ loài con trùng đến những mảnh nham thạch nằm sâu dưới đất. Người mẹ lại chiều con, đáp ứng tất cả. Và sự nuông chiều một phía bao giờ cũng làm hư con cái. Tham vọng của con người lại không cùng. Thế là tàn phá, tuyệt chủng nhiều loài. Những cánh rừng bạt ngàn như tấm áo bảo vệ trái đất và loài người bỗng chốc rách toạc, loang lổ. Thế là áo rách không che được thân, mặt đất nham nhở, sức nóng mặt trời thỏa sức nung đốt…
Nếu nhìn lại những điều đã và đang diễn ra trên Trái đất, sẽ chẳng có gì khó khăn để có thể thấy rằng nhận định trên hoàn toàn có cơ sở, sức tàn phá của con người khủng khiếp hơn bất kỳ yếu tố nào.
Đã hơn bảy tỷ người. 1% nhân loại chiếm giữ 99% của cải. Người ăn không hết kẻ lần chẳng ra. Thế là tranh cướp. Mạnh ai nấy làm, tiện đâu ăn đấy. Các châu lục đầy biến động chung quy cũng để tranh giành. Bom đạn tạo những vết thương sâu hoắm không thể chữa lành. Mặt đất vẫn bị tàn phá hàng ngày bằng các khối thuốc nổ.
Đã hơn bảy tỷ người. Một phần trăm rất nhỏ của nhân loại có thể đã ngộ ra. Một phần triệu trong số đó đã hành động. Nhưng dường như, họ quá đơn độc.
Gamma NT